Con ơi!
Ngày con chào đời
Ba má ngơ ngẩn như kẻ dại khờ
Lệ muốn tuôn rơi
Trong nhà không còn một cắc
Sinh con ra bằng tình thương cùng khắp
Của mọi người bên ngoại bao dung
Ba cố vẫy vùng
Nhưng phần số đọa đầy kẻ khốn cùng
Đành phó thác sự sống còn của con cho trời đất
Bằng dòng sữa mẹ ăn uống khô khan
Con lớn dần theo thời gian
Ba má có được nụ cười
Con bụ bẫm như con mọi người
Nhìn con, liên tưởng đến thiên thần
Sáng láng, thuần khiết và tinh khôi
Con ơi!
Tuy khó khăn về vật chất
Nhưng con được bảo bọc bằng tình thương bao la chất ngất
Hôm nào trở trời trái gió
Nhìn con khó ở trở trăn
Cả nhà lăng xăng
Như một biến cố xảy ra trọng đại
Lo kiếm thuốc thang cho con được bú ngon tròn giấc ngủ

Con ơi!
Con là niềm vui, sự an ủi
Cho sự sống còn may rủi hôm nay
Ba thấy hăng say
Đắm mình lao động mưu sinh
Cho con thấm nhuần ý vị chân tình
Trong cuộc đời dẫy đầy lừa lọc
Và cam go gai góc
Con của ba!
Hãy tươi vui như chim ca buổi sáng
Mắt nhìn đời luôn luôn trong sáng
Con lớn lên trong bầu khí an lành
Và tình yêu gia đình viên mãn

Trần Thế Viễn (Lam Sơn)