Thế Viễn

Tâm Tình Trần Thế Viễn

Menu Close

Author: tranthevien (page 3 of 3)

CHÂN THÀNH

Bao ngày vui trong đời tạm bợ
Bao hoài bão ươm mầm ước mơ
Bao thống khổ chất chồng cuộc sống
Bao lo âu đè nén hình hài

Ta không thanh khiết như trẻ thơ
Vô ưu trong lăng nhục nhân loài
Ta không mượt mà như cỏ dại
Đêm an bình ngày tắm ánh dương

Ta giống như mọi người đang sống
Mồ hôi tuôn ước vọng vươn lên
Ta mưu sinh tâm thức an nhiên
Không thủ đoạn lọc lừa tư lợi

Giang tay giữa không gian vô tận
Dâng chân thành vời vợi tươi cười
Dâng tin yêu bát ngát đến người
Dẫu nhận lại ức oan cay đắng

Hãy tha thứ dù đầy tráo trở
Hiến mình cho trọn vẹn tha nhân
Nhiệt thành đừng vọng tưởng tri ân
Khoan dung dù chập chùng oan ức

Sống bình dị thăng hoa lý tưởng
Ta dũa mài tâm ý thanh cao
Giữa đắng cay còn vị ngọt ngào
Trong cuộc đời mọi người đang sống

Trần Thế Viễn (Lam Sơn 1-7-1976)

XUÂN YÊU THƯƠNG

Sau chiến trận giã từ vũ khí
Về thôn quê vui với ruộng đồng
Bằng tin yêu chung sống lứa đôi
Trong hạnh phúc thăng hoa lao động

Cười rạng rỡ dù tay chai sạn
Mồ hôi tuôn ướt mảnh áo thô
Nhọc nhằn nghẹn ứ từng hơi thở
Nắng hạ hồng đốt cháy châu thân

Thêm tin tưởng ngày mai tươi sáng
Luống hoa màu kết trái đơm bông
Cánh đồng hoang vàng màu lúa chín
Thơm ngất ngây tình nghĩa vợ chồng

Đêm thu trăng lững lờ hiền dịu
Gió nhẹ vờn cây cỏ miên man
Tay đan tay đi giữa không gian
Niềm hoan lạc trào dâng bất tận

Trong yêu thương nồng nàn ân phúc
Hai con tim gắn bó thiết tha
Mắt ngời sáng niềm tin thiết thạch
Cuộc đời sao mềm mại thướt tha

Ta hát vang mặc cho gió táp
Hương tình ấm áp dẫu mưa sa
Trọn hành trình chung thủy đắm say
Dẫu muôn vàn đắng cay nghiệt ngã

Ý vị đời luân lưu tim óc
Ngôi nhà xinh xắn mạch nguồn thơ
Sống thanh bần ngỡ giữa mộng mơ
Sống an nhiên thiên đàng hiện hữu.

Trần Thế Viễn (Lam Sơn 27-6-1976)

GIÃ TỪ

Giã từ bạn bè vũ khí
Núi đồi trùng điệp Trường Sơn
Rừng cây bát ngát xanh rờn
Địa danh đi vào chiến sử
Ta về tấm lòng rộng mở
Ta về nụ cười rạng rỡ
Niềm vui chất ngập mắt môi
Hòa bình, hòa bình đến rồi
Hòa bình, hòa bình có thật!

Trần Thế Viễn (Huế- 1973)

CẢM TƯỞNG

(Camp carrol) Cam Lộ Quảng Trị (QT)
Chốn hoang vu ta mang niềm tự mãn
Đời lãng du tri kỷ đỉnh non cao
Ngày dịu êm gió quyện lá xạc xào
Đêm chao động trăng mờ soi nỗi nhớ

(Barbara) Đông Hà QT
Giòng nước trong xanh uốn quanh sườn đá
Đá mọc chênh vênh bao khắp ngọn đồi
Sống chốn đây ta chiếm ngụ góc trởi
Quen âm vang nhạc côn trùng giao hưởng

(Bastone) Phong Điền QT
Nắng đổ lửa nung thêm mầu cát trắng
Gió mưa về ân sủng tự trời cao
Vào mùa đông ta hưởng gió hạ Lào
Lạnh tái tê chợt nhớ về quê Bắc

Và HUẾ
Mang kiêu hãnh dòng vương gia đài các
Giữ trinh nguyên trong cổ kính tường thành
Má ửng hồng mơ hạnh phúc xuân xanh
Ta ao ước mình là dân thành nội.

Trần Thế Viễn (Huế- 1973)

TUỔI MỘNG MƠ

Tuổi mộng mơ như nắng chiều óng ả
Mây lang thang phiêu lãng tít mù khơi
Bàn tay thon nhè nhẹ ấp mắt môi
Nghe bâng khuâng len lén vào tim óc

Đêm mát rượi có trăng sao huyền hoặc
Gió thầm thì lơi lả nhánh sầu đông
Có vì sao lạc lõng giữa mênh mông
Sáng lấp lánh như mắt ai nhìn lén

Sương lành lạnh thấm tâm tư bỡ ngỡ
Trí phiêu du nên cảm giác lênh đênh
Hương hoa cau quyện tóc xõa bồng bềnh
Thèm ngợi ca em vô cùng nũng nịu

Thinh lặng quá nghe ước mơ cao vút
Trái tim xinh muôn vạn tiếng xôn xao
Không gian chừng mở cửa mộng ngọt ngào
Em ngây ngất niềm vui dâng bất tận.

Trần Thế Viễn (Huế – 1971)

GIẬN

Hoàng hôn tô má thêm hồng
Gió đưa tóc xõa em bồng bềnh bay
Tay vân vê vạt áo dài
Giờ chưa thấy bóng hay là anh quên
Đôi mi chớp lệ rưng rưng
Tại anh thất hẹn xin đừng trách em.

Trần Thế Viễn (Huế- 1970)

XUÂN CẢM

Ước vọng vút cao tỏa bao la
Âm thầm theo ngọn gió xuân qua
Ngàn hoa rực rỡ trong nắng ấm
Sẽ phai tàn khi én thôi bay

Nhuệ khí rữa mòn ta có hay
Tuổi già lặng lẽ ấp hình hài
Niên thiếu hoang vu thời nguyên thủy
Quãng đời còn lại vẫn loay hoay.

Trần Thế Viễn (Long Khánh-1973)

© 2025 Thế Viễn. All rights reserved.

Theme by Anders Norén.