Em có biết thế nào là đau khổ, thất vọng, chán ngấy?
Của con người hiện hữu trên trái đất
Đầy hoa thơm cỏ lạ và niềm tự hào chất ngất
Văn minh, hiện đại, phong phú vô song
Rập ràng bước vào kỷ nguyên khám phá không gian
Dẫm nát mặt trăng
Chuẩn bị xong chương trình tới sao Kim sao Hỏa
Qua Thái Dương hệ và các giải Thiên hà
Chinh phục hẳn vũ trụ bao la.
Em có biết thế nào là thiếu thốn, bệnh tật, đói khát?
Của con người hiện hữu trên trái đất
Tài nguyên dồi dào, quặng mỏ khắp nơi
Rừng núi, thác ghềnh, ốc đảo, biển khơi
Đầy châu báu và ngũ cốc
Vương giả, huy hoàng như chốn thần tiên
Trái đất là địa đàng trong thiên quốc
Hành tinh nào hơn chỗ ở chúng ta
Em có biết nhân loại tất cả
Mưu cầu hạnh phúc hôm nay và tương lai
Xóa bỏ bất công, giai cấp, giới tính, cách ngăn
Hưởng thú an nhàn, trẻ mãi không già
Ôi! Nhân loại vĩ đại tuyệt vời.
Em có biết thế nào hất hủi, cô đơn, lạc lõng?
Của con người trong thế giới chúng ta
Hắn không có được cái chòi
Không có chỗ nằm, cái chiếu, cái chăn
Lấy đâu mà mưu sinh cầu lợi
Hắn không có quyền thoải mái nghỉ ngơi
Sau giờ lao lực mỏi mòn
Hay lúc trở trời trái gió
Và một điều khác thường thấy rõ
Hắn chỉ có một cái chân
Giảm thiểu tối đa nhu cầu vật chất
Nhưng cảm tạ Thượng Đế vẫn có thú vui, an ủi
Hắn còn cái lưỡi, cái miệng, cái môi
Để ca ngợi cuộc đời
Sắt máu, hận thù, bất công, phi lý, bạo lực
Và tung hô tình người
Tráo trở, đểu cáng, ganh ghét, đố kỵ, lọc lừa
Tuy nhiên, vẫn có những tấm lòng kỳ lạ
Bao dung, bác ái, vị tha
Không khinh khi, phỉ nhổ mà lại lắng tai
Nghe hắn trình bày
Sự thật trần truồng, rắc rối, tanh hôi
Đúng ra phải im lặng suốt đời
Em có biết?
Thắp lên ngọn nến tươi hồng
Ngát hương ngày tháng ấm nồng thân con
Một năm cha mẹ hao mòn
Con đang bập bẹ chưa tròn tiếng ba
Tâm thành ước nguyện thiết tha
Đời con bình dị như là ngô khoai
Rồi mai đây- giữa nhân loài
VINH QUANG-CAY ĐẮNG vẫn là THẾ NHÂN
Khi âm thanh vang lên rộn rã
Trong vắt pha lê cao vút không gian
Như niềm vui từ muôn phương hội tụ
Là tiếng cười thơ ngây trẻ thơ
Nụ cười: ánh sáng chiếu rạng rỡ đời
Rung rinh White house xô bồ
Run rẩy Kremlin tội lỗi
Là nguồn mạch tái sinh địa cầu cằn cỗi
Chân thiện mỹ cho loài người sa đọa
Ôi! Nụ cười thánh thiện vô biên.
Sáng hôm nay
Ánh dương ngái ngủ trên ngọn cây
Sương mai lấp lánh trên mỏm đá
Gió rì rào mơn trớn ngất ngây
Ta cùng anh em vào rừng lao động
Trên đường đi không ngớt tiếng cười vui
Dù mồ hôi tuôn lòng tràn rung động
Trời đất bao la rừng núi điệp trùng
Tiếng ca vang lồng trong gió nhẹ
Lời tâm tình thủ thỉ êm mơ
Bỗng dưng lòng chùng xuống dại khờ
Ta cứ tưởng đang tuổi đời mười tám
Nhưng ta không ngờ
Không thể nào ngờ rằng tai nạn
Xảy ra và đem đến cho ta muôn vàn khốn nạn
Một chân bị gẫy
Nhức nhối triền miên
Vì mệnh số bắt ta thừa thãi
Hay xác thân ta phải mãi mãi đầy ải
Trong bi thống chập chùng?
Ta quằn quại rên la trong vũng máu
Khắp châu thân như vỡ nát nổ tung
Muốn lịm đi trong tăm tối vô cùng
Nhưng đau đớn vẫy vùng từng nhịp thở
Ta nức nở xin loài người ân huệ
Đưa xác thân tàn thoát kiếp phù sinh
Quay quắt chung quanh sao bỗng im lìm
Lẫn trong hư vô nghe dòng lệ thảm
Ôi Thượng Đế! Ngài cao xa vời vợi
Có ghé mắt nhìn thoáng chốc trần gian
Xao động tâm tư vì đời khốn nạn
Hay đã quên rồi cả lũ thế nhân?
Tin tưởng nơi Ngài ta lầm lẫn
Hay quá nhiều người Ngài đã quên ta
Hay số kiếp ta mòn mỏi đắng cay
Hay chỉ một loài mang tên sinh vật
Hỡi trái đất! Xác thân ta tàn tạ
Đang ở bên bờ sống chết rủi may
Sáng tỉnh giấc: À, đã sống một ngày
Đêm buông xuống: Đây là giờ tử biệt
Ta trợn mắt căm hờn ôm thống khổ
Nghe xác thân đang vỡ nát nổ tung
Gẫm ý vị đời thấm thía vô cùng
Xin được chết; lòng dạt dào ước nguyện
Con ơi!
Ngày con chào đời
Ba má ngơ ngẩn như kẻ dại khờ
Lệ muốn tuôn rơi
Trong nhà không còn một cắc
Sinh con ra bằng tình thương cùng khắp
Của mọi người bên ngoại bao dung
Ba cố vẫy vùng
Nhưng phần số đọa đầy kẻ khốn cùng
Đành phó thác sự sống còn của con cho trời đất
Bằng dòng sữa mẹ ăn uống khô khan
Con lớn dần theo thời gian
Ba má có được nụ cười
Con bụ bẫm như con mọi người
Nhìn con, liên tưởng đến thiên thần
Sáng láng, thuần khiết và tinh khôi
Con ơi!
Tuy khó khăn về vật chất
Nhưng con được bảo bọc bằng tình thương bao la chất ngất
Hôm nào trở trời trái gió
Nhìn con khó ở trở trăn
Cả nhà lăng xăng
Như một biến cố xảy ra trọng đại
Lo kiếm thuốc thang cho con được bú ngon tròn giấc ngủ
Con ơi!
Con là niềm vui, sự an ủi
Cho sự sống còn may rủi hôm nay
Ba thấy hăng say
Đắm mình lao động mưu sinh
Cho con thấm nhuần ý vị chân tình
Trong cuộc đời dẫy đầy lừa lọc
Và cam go gai góc
Con của ba!
Hãy tươi vui như chim ca buổi sáng
Mắt nhìn đời luôn luôn trong sáng
Con lớn lên trong bầu khí an lành
Và tình yêu gia đình viên mãn