Tuổi mộng mơ như nắng chiều óng ả
Mây lang thang phiêu lãng tít mù khơi
Bàn tay thon nhè nhẹ ấp mắt môi
Nghe bâng khuâng len lén vào tim óc

Đêm mát rượi có trăng sao huyền hoặc
Gió thầm thì lơi lả nhánh sầu đông
Có vì sao lạc lõng giữa mênh mông
Sáng lấp lánh như mắt ai nhìn lén

Sương lành lạnh thấm tâm tư bỡ ngỡ
Trí phiêu du nên cảm giác lênh đênh
Hương hoa cau quyện tóc xõa bồng bềnh
Thèm ngợi ca em vô cùng nũng nịu

Thinh lặng quá nghe ước mơ cao vút
Trái tim xinh muôn vạn tiếng xôn xao
Không gian chừng mở cửa mộng ngọt ngào
Em ngây ngất niềm vui dâng bất tận.

Trần Thế Viễn (Huế – 1971)